Thứ Hai, 25 tháng 5, 2009

Buổi sáng qua rồi

Mưa "như cầm chĩnh đổ" khi "con bé" (của mẹ) đang mỏi gối trong bệnh viện. Cái balô bị ai đó kéo dây kéo, bèn chuyển từ phía sau ra phía trước. Người chút ẻn di qua đi lại với cái ba lô ngược, nếu tự dòm được mình chắc cũng thấy buồn cười.

Bệnh viện quá đông để có một chỗ ngồi, nó cũng chẳng muốn ngồi vì tin nó ngồi thì ai đó khác sẽ đứng. Nếu có ai đó ít được ưu tiên nhất, thì đó phải là nó. Không hiểu sao, khi phải lựa chọn, bao giờ con bé cũng nghĩ nó xứng đáng nhận lãnh phần (tạm cho là) thiệt thòi. Có điều gì đó, như một lời sám hối...

Con bé thương mẹ, một đời kém lạc quan vì quá nhiều cơn đau trong người. Mà nói chữ "thương", nó lại thấy ngượng vì chẳng chăm sóc được gì cho mẹ. Đến được bệnh viện bao giờ cũng là "thành tựu" sau một cuộc lưỡng lự lo âu buồn rầu của mẹ. Bởi mẹ sợ bệnh viện, bởi mẹ phiền con bé bận bịu ham ngủ ham chơi, bởi mẹ ghét mấy cha bác sĩ lạnh lùng vô cảm. Mà sao mẹ lại sợ chứ? Con thì mỗi lần ở bệnh viện về, lại thấy yêu quý cuộc đời này hơn. - Vì con không đến như là một người bệnh. Ừ, sao nó lại không hiểu kia chứ! Nó có từng đau như mẹ đâu!

Mà thiệt, con bé chẳng bao giờ ghét bệnh viện. Ở đó, nó thấy ai cũng như ai, rồi bệnh, rồi lão, rồi tử. Ở đó, nó thấy người dìu nhau, nâng nhau, bao bọc nhau. Ở đó, người ta cần có nhau hơn bao giờ. Và ở đó, người ta biết đợi chờ...

Buổi sáng ở bệnh viện, thấy thương quá những người là người. Những cái bao da chứa đầy bệnh tật. Những ẩn mật vô thường của thất vọng rồi hy vọng, của quỵ ngã rồi hồi sinh...

Buổi sáng mẹ sợ qua rồi. Nhớ mắt mẹ sáng niềm vui lúc ra khỏi phòng khám. Ôi! mẹ đã là  tiên tri... "dỏm" ;)

11 nhận xét:

  1. Ái chà, tình hình của cán bộ mẹ ổn không, Thoại ơi!

    Trả lờiXóa
  2. Mưa ngớt. Trời quang mây tạnh hả T? Thương mấy bà mẹ quá ha!

    Trả lờiXóa
  3. ừa, buổi sáng đã qua rồi!
    còn cái vụ kia á, chời ơi, ban Ka á, chỉ cần nhìn thấy ai đứng lên một phát là nhào xuống ngồi liền á (chẳng có "giác ngộ" chút nào Nâu hỉ).

    Trả lờiXóa
  4. Thỉnh thoảng chán đời, vô bệnh viện dạo vài vòng, là thấy yêu đời và yêu người. Hén.
    :)

    Trả lờiXóa
  5. @ Bùm: đa tạ anh. Vẫn thế nhưng mà ổn hơn về "tâm lý" anh à
    @ Trí: Làm nhớ cô Sinh xinh đẹp của thôn tui, hihi
    @ Ka: Em cứ hồn nhiên đi em, cho đời bình minh ;)
    @ anh Gà: ừ hén!

    Trả lờiXóa
  6. @ Chị H.&, Ny: Hic, hai tỉ đừng lo, bệnh thì đủ bệnh khó chữa nhưng ko nghiêm trọng đâu ạ! Hai tỷ với em chưa ngồi chung cả ba lần nào nhỉ, hôm nào chị H về thì lên lịch nhen!

    Trả lờiXóa
  7. Có vào bệnh viện mới cảm nhận được 1 thế giới khác hẳn bên ngoài!

    Trả lờiXóa
  8. ua. Mgn co cuoc gap tay ba, hihi. Nho em, nau

    Trả lờiXóa