Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2009

Có những điều ta không dự liệu

Nhớ em! Nhớ em! Nhớ em!....

Vô tình search một file khác trong máy mà mình nhìn thấy lại những lời cuối của A., những "nói cười như chuyện một đêm mơ" giữa hai đứa cùng lạc loài ở chốn này, nhưng đã không rủ nhau cùng đi...

Cái hồ nước anh đổ vào em chưa bao giờ cạn, nhưng em không thả con thuyền hay ném một hòn đá nào vào lòng hồ nữa. Chỉ còn vài chiếc lá mùa thu rơi rụng. Em để nó bình lặng, như niềm mong mỏi sự bình yên nơi anh.

Bình yên không đấy? Chỉ cần thế thôi, em sẵn sàng biến mất trong mọi hoài niệm...

4 nhận xét: