Thứ Hai, 14 tháng 9, 2009

Rồi năm tháng chảy tràn trên vạn nẻo

Rồi năm tháng chảy tràn trên vạn nẻo
Hong cỏ rơm hanh hắt mộng qua đầu
Triền núi ấy rêu phong về thắc thẻo
Khi biển nhà chuẩn bị hóa nương dâu


Chân chạm mối ân tình nghe muối mặn
Lửa tàn tro gửi gắm ngún chiều thu
Kìa nửa núi mây treo thành khoảng lặng
Nửa đèo cao thu xếp biệt sa mù

Tay vén lại tóc tơ ngày trở bộ
Đợi gió về trên áo đẫm phong sương
Lạnh sau trước dạ ai rền thác đổ
Bước quan san còn thủ thế qua đường

Cành nhân quả đêm qua vừa nảy lộc
Nhựa nhân gian ươm thắm những hình hài
Đất vẫn sẵn bao mạch ngầm ngang dọc
Chưa biết chừng duyên nghiệp gọi tên ai…


Lam Điền


P/S: Mỗi ngày 13-9, mình lại có một bài thơ do anh LĐ viết tặng. Anh tặng em, mà cũng là người - thơ tặng fan - thơ ;) Đã gần 10 bài rồi nhỉ, từ ngày anh em biết nhau. Có nhiều bài, thường không hiểu ngay với một lần đọc. Mà hiểu hết cũng chưa chắc...

Bài này thì càng đọc càng thấm, càng thương "biển nhà", càng nhớ quá những đèo, những núi, những miền đất đã đi qua, chạm đến... Đồng cảm thế, dù nẻo giang hồ hai anh em chưa có dịp đi cùng.

5 nhận xét: