Thứ Năm, 11 tháng 3, 2010

Không tuyệt vọng


Em muốn lên đồi buổi sớm mai
nghe nỗi nhớ lăn dài như viên sỏi
bặt tăm từ phía khởi đầu.

Em muốn về trên đồng cỏ
giữa gió trưa thả một con diều
ngỏ một bàn tay không níu, không buông.

Em muốn lang thang buổi chiều phố cổ
ngồi bên những quân cờ
xem con tốt qua sông lòng không bịn rịn.

Em muốn đêm đừng khóc. Thôi đừng khóc!
khi chỉ hơi thở vào ra là thật hơn tất cả
tất cả nỗi buồn…

Em có thể làm tất cả
một mình
không tuyệt vọng.

(April sigh, 4.2008)

Mình gõ cái này cách đây hai năm (bỏ nhuần). Sau hai năm, mình quyết định bỏ một dấu trong lời. Dấu hỏi cuối cùng. Mình sẽ không hỏi nữa, dù cho có thế nào. Mọi thứ cứ như nó là. Thứ hành trang mình cần nhất có đó. Để không sợ hãi.

Thơ cũ cho một password. Giờ đây, mình muốn đọc nó lên với ý nghĩ không hướng về ai cả -password mình còn giữ, hay password mới làm. Chợt nghĩ năm qua mình thở dài hơi nhiều. Tệ thật. Sẽ không thế nữa! :D

Mình nhớ April sigh khi sắp được về phố cổ trước tháng tư về. Mọi thứ ngoại cảnh mình muốn đều rất gần thế đấy!

Nhưng có ván cờ nào dẫn dụ mình chơi, bày, xóa miên man nữa không, từ trong tâm cảnh này? Mà thôi, mình bỏ luôn dấu hỏi này :))

9 nhận xét:

  1. :), nàng hay hỏi và tự trả lời nhỉ!

    Trả lờiXóa
  2. đánh cờ vua điiii (hoặc cờ cá ngựa cũng được). khỏi phân vân chuyện chốt qua sông.

    Trả lờiXóa
  3. @ Xixi: "...rồi thi thoảng trốn đi đâu đó. Điện Biên chẳng hạn". Tự nhiên tớ thèm đi Điện Biên với cậu quá! Sẽ có hai đứa mất tích lang thang ngồi chơi ngông bên suối :)) Thèm quá đi!

    Trả lờiXóa
  4. @ a.Vũ: Sao em nghe đồn anh vừa vào SG thăm các gái yêu?

    Trả lờiXóa
  5. Anh mới vô đêm qua. Định hôm nào mời em và CR đi hát karaoke với các gái yêu.

    Trả lờiXóa
  6. hỏi tiếp nè: emchutieu là đệ hay muội hè? ;)

    Trả lờiXóa