Thứ Ba, 27 tháng 4, 2010

Vỡ nốt hôm qua

1. Đưa một chị đồng nghiệp về, không hẹn mà ghé chùa "xưa", không hẹn mà gặp một dòng sông rộng. Nhắn cho người bạn lãng tử hoang dại lãng mạn của mình, thế là có thêm một chỗ để tụi mình "đi ngắm dòng sông". Vui âm thầm.

2. Buồn người. Thẳng thắn với nhau đi, đời có khối mối thâm tình không cần...thâm mãi. Nam Mô Thường Bất Khinh Bồ Tát. Nhớ thì nhớ, mà "hành" thì khó quá đi! Lại buồn cái thằng mình.

3. Khuya nói chuyện với cây bàng, tán lá ngang tầng 3 ban công, nghĩ đến lúc chia tay, nghĩ đến lúc rồi có lúc, bạn - của - ngày có khi chỉ là dòng sông, cây bàng, hay một áng mây cô lẻ, hay một quyển sách không một ai nhắc đến trên đời. Những tình yêu cũng chỉ còn chừng ấy các thứ bé nhỏ thật thà.

4. Những cỏ cây không nói lời vô nghĩa. Những đồ vật mang duy nhất một gương mặt, cho đến khi vỡ nát. Chỉ lòng người khó hiểu. Và sao mà hẹp quá, như mình đấy thôi...

3 nhận xét:

  1. hôm nay còn lại bấy nhiêu?

    Trả lờiXóa
  2. Nam Mô Thường Bất Khinh Bồ Tát.
    Đồng cảm 1, 3, 4, chỉ có 2 là không:)

    Trả lờiXóa
  3. Đừng nghe tôi nói lời tăm tối, đừng tin tôi nhé vì tiếng cười :D

    Trả lờiXóa