Thứ Hai, 31 tháng 5, 2010

Tiếng nước

"Tiếng đất nước cất lên cùng sóng vỗ
Nghe quen rồi mà cứ rưng rưng" (LQV)

Người ơi, mình nhớ tiếng - nước ấy, nên đọc hai câu này mà rưng rưng thương người thơ quá.

Đất nước không chỉ là tổ quốc, mình muốn gọi cái doi đất bên sông là đất nước.

Cái bến nước ấy đấy, có thể còn hoai hoải mùi bùn, lại không xanh mướt, nhưng cái tiếng nước chạm đất ở đó đã ở lại với mình, từ cái đêm mình nghe trong tiếng nước vỗ bờ nhịp điệu hợp tan, âm âm chậm rãi như hai cái bóng người lầm lụi trên ghe đi ngang đêm. Cái tiếng nước ấy, vừa đủ ấm như lời chào buổi sơ ngộ, vừa đủ lạnh như đá vàng đã mỏi...

Một ngày trăng khác, nhé, bỏ hết ngoài tai chuyện bướm ong, chúng mình không nói tiếng - người, chỉ nghe tiếng - nước, được không?

8 nhận xét:

  1. có hôm mình hát rồi mình khóc câu ạ.

    Trả lờiXóa
  2. Nhất định một ngày nào đó cậu phải hát tớ nghe, ở bờ đê sông Hồng? ;))
    Tớ sẽ "đền bù" bằng cách dẫn một anh chàng hát hay theo :))

    Trả lờiXóa
  3. Mấy cây nến to nhứ chiếc bánh ấy có tỏa hương không nhỉ?

    Trả lờiXóa
  4. có lẽ tháng 10 cậu ra đây thì tớ đưa đi quán cafe ruột của tớ. tớ sẽ hát cho nghe, có nhạc xập xình. và nhớ dẫn 1 anh chàng tiềm năng theo nhớ :D

    Trả lờiXóa
  5. ừ, tiềm năng chưa ai khai thác :))

    Trả lờiXóa
  6. nhưng mà bạn trai đó có theo cậu ra Hn vào tháng 10 ko đấy? hồi hộp!

    Trả lờiXóa
  7. dụ nhé. tớ sẽ đưa các cậu thật là đi chơi nhé :))

    Trả lờiXóa