Thứ Hai, 2 tháng 8, 2010

Cho nên tôi yêu...

..trái tim không nặng nề, những con tim bạn bè bao la...
Mỗi lần thấy yêu thương ai quá, mình nhẩm hát câu này

1. Sáng qua thầy gọi (thầy là thầy dạy toán của mình năm lớp 9), giọng thầy rất vui: Thầy gọi chỉ để nói là cách đây tám năm, khoảng đầu tháng 8, em đã nhắn cái tin đầu tiên cho thầy.

Ôi, vậy hở thầy? Giọng cô học trò cũng vui không kém. Rồi hai thầy trò cứ xuýt xoa: mới đó mà 8 năm rồi, cái ngày mình liên lạc lại với thầy từ số điện thoại xin được của một người bạn. Cảm giác lúc ấy là thật mạo muội, nhưng vì thầy là người chưa bao giờ mình quên và không muốn mất dấu...Ừ, nếu mình không nhắn cái tin nhắn ấy, thì sợi dây gắn kết giữa hai thầy trò đã ra sao nhỉ...

Kể với Huệ về cuộc gọi của thầy, Huệ bảo: thầy sống kỹ, sống chậm, sống có tình quá. Huệ nói vậy nên mình mới tiếp: còn tụi mình sống lơn, sống tơn, sống ỳ... Nói thế, nhưng hai bạn già cứ cười vô tư...

2. Sáng nay gặp bạn trên net (bạn là bạn rất yêu của thời đại học), bạn hỏi thăm vài câu nhưng đủ để mình hiểu - vì sao trong lòng mình bạn có một chỗ ấm áp khác hắn, dù cho bao ngày tháng dài chúng mình (cố tình) không liên lạc với nhau. Mình cũng không chỉ cho bạn địa chỉ blog của mình. Có một blog bạn cho mình pass để vào viết chung thì mình cũng lâu rồi không vào lại, cũng không tò mò bạn còn viết gì không, chỉ cần biết: bạn mãi mãi thế trong lòng mình.

Bạn bảo nhắc chuyện cũ mà lòng rơm rớm, làm mình nhớ những giọt nước mắt con trai của bạn, những giọt nước mắt khiến mình đã từng nghĩ, mình có thể yêu bạn đến...hết đời. Bạn bảo hôm nào về thăm "chốn xưa", xem còn doi đất nào không, ngồi nghe sóng một bữa... Nghe bạn nói mà mình thảng thốt, tại sao đến tận bây giờ, hai đứa vẫn có những dự liệu giống nhau đến vậy, mà đã không là một cặp? ;))  Đã không là...nhưng có những điều vẫn cứ giống nhau đến thảng thốt, giống đến tưởng có thể cùng chung... chăn gối. Nghĩ liều thế cho ...vui đời, chứ mỗi ánh nhìn thôi, vẫn cứ là tinh khiết như sương...

3. Nghe cháu gái của mình đã viết nhật ký được đâu 10 trang, mỗi bài viết luôn bắt đầu bằng "Hôm nay, mình...", thấy yêu quá, và tò mò quá! Nhớ nhật ký hồi bé của mình - viết đều đặn từ năm lớp hai - không xưng "mình" mà là xưng "tôi" - ôi thôi, sao lại "hoành tráng" thế không biết. Mình nhớ trang nào hình như cũng có đoạn" tôi đi đánh răng", "tôi đi ngủ", cả "tôi đi...", tần tật các loại vệ sinh cá nhân, hi. Ngày nào có mưa sẽ có chuyện tắm mưa. Chuyện quét nhà, quét sân cũng được kể chi li tận tụy. Tuyệt tỉnh táo là không hề có tâm tình để ý thằng bạn nào! :)). Nhớ nhất là đoạn lớp 5 ở trần tắm ngoài "giàn nước ăn" (ngày đó gọi thế), gặp thằng bạn cùng lớp đi ngang, đột nhiên...biết mắc cỡ, chạy ù vào nhà! :))

4. Muốn mở đầu như cô cháu khi viết nhật ký: Hôm nay, tớ... uống một ly cafe, 3 ly trà gừng. Và tớ đang nghĩ đến gương mặt... (giả vờ) đau khổ của người mang đến mực xanh, mực đen lẫn người vừa gửi cho tớ mực nâu. Thương không ghét được à! :)

P/S: Gửi bài Hôm nay tôi nghe cho ngày  4-8 của bạn Mani nè :x

17 nhận xét:

  1. ôi, yêu cái cách viết nhật ký của cả hai cô bé lớp 2 (xưa và nay) ;)

    Trả lờiXóa
  2. Hihi, mình iu toàn bài và thích cái P/S.

    Trả lờiXóa
  3. tối hôm qua em mới nghe lại bài ni. lúc mô nghe cũng tưởng tượng cái người đờn ông nớ đang vừa hát lí lắc vừa nhảy chưn sáo :D

    Trả lờiXóa
  4. @ em Sâm: mấy bút chì em gọt đã lại cùn ;))
    @ Mani: đề nghị "mình" nghe cho đến hết ngày mai nhé!
    @ Ngaythangha: em còn nợ "a short story" :)

    Trả lờiXóa
  5. @ Xixigreen: sao kêu giời vầy, yêu đương ghê quá à? hic hic

    Trả lờiXóa
  6. ẹc ẹc, em đang nói chuyện chiêm bao mà chị nỡ nào giựt áo em đòi nợ :((

    Trả lờiXóa
  7. ờ ơ, muốn quay lại thực tế chút! :))
    Đọc entry bên nớ, thương người đàn ông nớ! :)

    Trả lờiXóa
  8. ko, chả là tớ đang hình dung một ngày nào đó tớ đánh tuột cảm giác...yêu!

    Trả lờiXóa
  9. Tớ thì chẳng buồn cầm nắm nữa Xixi ơi, hôm qua có nói với bạn ý: lâu rồi mình chẳng yêu ai được nữa :)
    Hôm trước đọc một bản thảo, có đọc thấy câu này, tự nhiên nghĩ đến Xixi và ngaythangha, đại khái vầy: "10 cô đi tìm người quân tử, thì 9 cô lấy được ngụy quân tử, cô còn lại thành gái già". Hai bạn thì còn trẻ lắm, nhưng tớ cứ nghĩ tới, hi... Có cám cảnh ko? ;)

    Trả lờiXóa
  10. thương hè. cái thương nớ xài luôn cả đời được không hè. cho khoẻ :D

    Trả lờiXóa
  11. haizz, tòan yêu trong tưởng tượng thôi. mở mắt ra thì chán chít thôi :))

    Trả lờiXóa
  12. những giấc mơ dài mà bạn Hoa :))

    Trả lờiXóa
  13. sau cái câu nói đó thì bạn Ka bèn nhớ đến thơ của trai đẹp trai yêu nhưng nhớ ko ra, giờ nhớ ra rùi nè: Cuộc đời quanh quẩn như xưa/ chật chội đến thành u uất/ nhàm chán đến thành tức giận:)

    Trả lờiXóa
  14. Đời vốn thế con thò lò sấp ngửa
    Bận tâm chi tình nghĩa thế gian này
    Em chớ buồn kẻo tàn tạ thơ ngây
    Kẻo đêm rụng thêm chùm đau đớn, cũ
    (DTL)

    Trả lờiXóa
  15. Đời hung hiểm muốn tình ta tan tác
    Nhưng sông thề với núi chẳng chia tay
    Nhưng mưa thề với biển sẽ ra khơi
    Cây với cỏ có bao giờ tạm biệt
    Than với củi sống chung cùng một phút
    Những tàn tro chẳng thể có hai đời
    Như que diêm chỉ có một tiếng cười
    Như ta chỉ có một đời tiêu phí
    (DTL)

    Trả lờiXóa