Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2010

"Đợi nhau tàn cuộc hoa này"


"Tôi nhớ về người yêu cũ như tôi nhớ về cái gốc cổ thụ già nua sùi mốc mà tôi là cành nhánh ban sơ đã tự tiện đứt lìa" (ngaythangha)

Lời đó của em gây ám ảnh. Vì thương biết mấy những "cành nhánh ban sơ" mà tôi đã biết, trước và sau một cuộc tình.

Và, dù không liên quan, không hẳn - không phải chuyện tình, lại khiến tôi nhớ đến một bài thơ cũ - bởi người viết tặng, và bởi tôi đã viết thêm vào:

Gốc cây gãy
một nhành hoa
bên nhau thinh lặng
như là yêu nhau
như là
mấy kiếp tìm nhau
lạc nhau một kiếp
cỏ hoa cũng gầy
như là
một thoáng gió lay
tàn hoa vẫn đợi
về say cội này.

"Cội này" đã lạc, cơn say đã tan. Hoa có vẻ chóng tàn. Nhưng ngôn từ thì cứ còn đó. Không quên được, dù là những gì vụng về nhất đã gửi đi. Nói "gửi đi" đi, cho nó nhẹ nhàng, thay vì "gửi nhau" hay "gửi trao", người nhỉ?

Buồn ngủ lắm người ơi. Nhưng gõ vài dòng cho ngày cuối năm, để sang năm mới thì không gõ cửa hoài niệm nữa, thu vén sao cho chúng bé nhỏ lại. Mỏng như cỏ.

Người đi đâu, về đâu, xòe bàn tay cuối năm, có nghe mùi hương cỏ ba lá? Nghe cùng em đi, có một điều ước em còn giữ ở đó.

Thứ Hai, 20 tháng 12, 2010

19.12.10

Sinh lai chủng đắc tình căn thiển
Sự trăm năm hò hẹn với ai chi?
 (Tản Đà)

Đêm trong

Đêm trăng 14. Nghe Tchaikovsky với D. Đêm nay khán phòng không vắng, không ai phải chạnh lòng... 22g, D. dắt qua đường, ngồi ở vỉa hè Công trường Lam Sơn, uống cafe, sữa. Lần đầu, ở đấy. Với D. Thấy mình trẻ lại, và yên ả....

Nhớ đoạn đường mướt mồ hôi với người là người, nhớ đã làm chàng trai nhỏ đợi, bảo sao ghét nơi này quá. Nhưng rồi nhớ những tán lá trên cao. Mảnh trăng còn treo. Mảnh tình... treo. Những quán bên đường. Nghĩ xa rồi, nhớ Sài Gòn biết mấy, như một lần quầy quả từ quận 2 về, bật khóc trên phà khi vừa nhìn thấy ánh đèn bên kia sông.

Giữa SG khói bụi, đêm vẫn trong veo, có lẽ vì vị thanh tuyền từ cuốn sách nọ còn thấm tận đáy lòng. Vì những ngón đàn êm. Những chuyển điệu và lụa là bay bổng. Và vì bờ vai, những bờ vai...

Biết không em, xa phố phường xao động này, sẽ nhớ đêm nay, đêm nghe suối chảy ngang mày, những ồn ào quán nhỏ, và một tình yêu ở bên...