Thứ Ba, 30 tháng 8, 2011

Lan

Thế giới ơi!
Nụ hoa nhà mình
vừa nở
nhắc mình vui như Thở
          những nụ hơi trong
          từ Ý đến Hành...

Thứ Hai, 29 tháng 8, 2011

Thơm ;)


Muốn hôn mềm lên lá
gọi nắng mới về chơi
Muốn hôn nồng lên đá
Gửi ấm giữa trùng khơi
Và lá biết không
Và đá biết không
... muốn hôn thầm lên má
nơi nước mắt người rơi

Chủ Nhật, 21 tháng 8, 2011

Lời tiên tri của giọt sương


Rating:★★★★
Category:Books
Genre: Literature & Fiction
Author:Nhật Chiêu
Cỏ

NGƯỜI DẪN ĐƯỜNG ĐƯA TÔI VƯỢT THỜI GIAN.

Trong công viên làm bằng hợp chất xanh lè, tôi gặp một đứa trẻ đi dạo với Walt Whitman và nghe họ trò chuyện.

Đứa trẻ hỏi Cỏ là gì và xòe đôi bàn tay không.

Nhà thơ đáp rằng đó là một thứ thuộc về ký ức của loài người.

Và Whitman bắt đầu câu chuyện cổ tích về cỏ.

Sốt ruột, tôi giục người dẫn đường đưa tôi trở về.

Liệu cỏ có còn không?

***

Truyền thống

Lần đầu nhìn thấy đom đóm, con chó nhà ngớ ra và theo thói quen truyền thống, nó vội vàng cất tiếng sủa trăng.

***
Chúa đánh vần

Tôi nặng tội

***

Cánh cửa của nàng

VƯỢT THOÁT TRONG HOAN CA và rồi nàng bật khóc khi nhận ra mình đã tự nhốt mình bấy lâu sau cánh cửa không hề có khóa.

***

Tiện nghi

Ra khỏi chuồng nhờ chấn song xiêu vẹo, con khỉ gầy tự do dạo chơi nhưng chỉ một chốc sau lại quay về chuồng, con khỉ béo hỏi, có gì lạ không, nó đáp: "Sinh vật bên ngoài khốn khổ lắm, họ luôn phải đi tìm mọi thứ ở ngoài chuồng mà không hiểu rằng trong chuồng đã có sẵn mọi thứ rồi".

***

Người đương thời

-EM CÓ NHÌN THẤY TRĂNG ĐÂU không?
- Không. Ai lấy trộm nó à. Không phải em đâu nhé. Mà trăng là gì vậy?

(Trích Lời tiên tri của giọt sương - Truyện tuyệt ngắn và truyện một câu)


20.8.11

Một đóa phù dung nở
Thời gian đổi sắc rồi
Và đóa trăng vừa thở
Một hơi tình mây trôi...
(Nhật Chiêu)

Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2011

19.8.11

Có những ngày rất là buồn
Nơi đô thị, vắng chuồn chuồn.
Sao chơi?
(CD)