Thứ Bảy, 16 tháng 5, 2009

Thi thoảng nhớ (quài)

1. Nhớ cái đêm xin ngủ lại qua đêm trong một ngôi chùa lạ ở Đà Nẵng. Rón ra rón rén trèo lên hai cái đơn. Nằm rồi lại bật dậy khi tiếng chuông vang lên, hai đứa cứ thế ngồi bán già chắp tay cho đến hết thời công phu tối của các sư cô. Đêm ấy mình ngủ rất ngon nhỏ nhỉ? Đêm đẹp như cái đêm mình ngủ cạnh sông Hàn, không tròn giấc mà thấy đời rộng rang trời nước, chờ mình ngắm, mình yêu.


2. Nhớ buổi chiều bên hồ Xuân Hương với ba người con gái “trọng đại” của đời mình. Người người tất bật lo tết nhứt, bốn đứa mình thì thênh thang không biết giờ giấc là gì. Đó là chuyến đi kết thúc cuộc đời độc thân của một đứa. Là chuyến giang hồ đầu tiên đáng nhớ của cô gái “út ít”. Chuyến đó vui là vui! Như bốn bông hoa nở cùng một lúc. Nghĩ lại, đời sống mà không tìm thấy những phút giây thảnh thơi và tự do bên nhau như thế thì mới là buồn.

3. Nhớ buổi trưa Côn Đảo ngồi tựa cửa đọc Vô ngã vô ưu (đây là quyển kiểu đọc xong mình bèn...(muốn) sống tử tế hơn ;). Hơi mưa giữa trưa làm mát rượi cái lan can nhỏ tầng 3. Giấc trưa lặng cả căn phòng. Cây ướt xanh ngoài nớ, bạn yên giấc trong này. Lòng thì rỗng rang (đột xuất). Người giời, Mèo, Heo - giờ phút đó thấy ai cũng đáng yêu quá chừng, yêu nhiều hơn mình đã…

4. Có khoảnh khắc không nằm trong một chuyến đi, ở thành phố này, ngay gần "lầu xanh", mình vẫn hay nhớ, là khoảnh khắc bạn Mít Đặc bay đến chỗ mình, ngồi vắt một tá lát chanh vào ly nước - thuốc đặc trị (cảm) của bé ý. Đấy, tình iu trong sáng rất thật và giản dị thế thôi, mà cảm động sụt sịt ấy, hơn mọi lời có cánh của trai với gái. (Mình nói thiệt, ai mà cưới được Đặc nhà mình, sướng lắm luôn, trừ phải dọn dẹp nhà cửa thôi!) ;))

Nhớ gì nữa a? Trên những chặng hành trình thì còn nhiều, nhiều lắm... (còn típ, nhưng ko biết khi nào viết típ ;).

Cảm ơn những chuyến đi, những cuộc gặp gỡ quán xá đã bện thêm sợi dây gắn kết tụi mình. (Ây da, ai mới lãnh xiền thì cứ gọi mình ra gặp nhé! ;))

11 nhận xét:

  1. bạn CR lên tiếng đi, mới lãnh xiền xong mừ :))

    Trả lờiXóa
  2. haha, vừa mới nhắc đã lên tiếng ngay, linh thiệt :))

    Trả lờiXóa
  3. @ CR: Em nhớ lúc anh xách dép cho em, xách từ dưới chân cầu thang nhà sàn ra ngõ sao á, hồi ở Pác Ngòi. Haha, nhớ nhứt khúc đó thôi! ;)

    Trả lờiXóa
  4. Và nhiều lúc khác nữa thì em không dám nói ra vì sợ... người ta biết (để rồi anh thêm xấu hổ)

    Trả lờiXóa
  5. Mất quan điểm oỳ, ai lại biến "tinh thần hiệp sĩ" thành sự xấu hổ :p

    Trả lờiXóa
  6. hê hê! tớ thì lại nhớ nhất lúc CR đút bánh cho Cỏ "anh hùng" trên hồ Ba Bể

    Trả lờiXóa
  7. manibum nhớ vậy mới là nhớ. nên cn ơi, xấu hổ là em cn không dám kể ra những chi tiết như manibum vừa nhắc.

    Trả lờiXóa
  8. hehe, còn Ka nhớ nhứt là lúc bạn CR chổng mông tặng hoa...cúc cho Cỏ anh hùng ở thị xã Bắc Kạn á:))

    Trả lờiXóa
  9. @ CR: Nhiều phân cảnh quá, thiệt là khó "hệ thống", hehe. Thế anh có nhớ vì sao chuyến ấy mỹ mỹ nhân của anh gọi CN là "cỏ anh hùng" ko? :P

    Trả lờiXóa