Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

Camille. Thơ. Bạn

 1. Camille Huyền hát Đôi bờ (thơ: Quang Dũng, nhạc: Cung Tiến) hay quá! Lần nào nghe mình cũng xao động không thôi, ngay từ chữ “thương nhớ” còn nằm trong cuống họng của cô, rồi bật ra vừa thanh thoát, vừa huyền ảo ưu tư..., khởi đầu cho một ca khúc vừa ấm vừa lạnh, buồn thương vô lượng..

Nhạc dìu lời. Tiếng hát dìu tiếng lòng. Bay sâu vào tâm cảm người nghe.

Đã định ngủ trước 1g, mà tiếng hát của cô làm mình phải bật dậy viết. Mình nghĩ đến H., bạn ấy vừa nhắc hôm qua kỷ niệm 25 ngày mất của Quang Dũng. Mình muốn nhìn thấy sự xúc động trên gương mặt bạn ấy khi nghe Đôi bờ trong tiếng đàn của W.Giger ... “Không có gì dễ làm tao xúc động như thơ (hay)”. Đầu giường của H. luôn có sẵn các tập thơ của những nhà thơ bạn yêu thích, đặc biệt là Lưu Quang Vũ. Nghĩ đến cảnh mỗi tối H với tay mở tập thơ, đọc lại một bài nào đó, để nỗi xúc động dịu êm lan nhẹ trong lòng....mà mình cảm động. Thơ vẫn ở lại, vẫn nâng đỡ bọn mình như thế...

2. Hôm qua vui, vì cuộc trò chuyện với K.TH. – người bạn mới quen bên VOV. Và vì có 45 phút cafe quán cóc với “nhỏ yêu” – tên của cô bạn thân mình lưu trong danh bạ từ thời vừa có được chiếc mobile đầu tiên. Vui vì cuộc ngồi đó ngẫu nhiên mà.. .thành, giữa thời buổi hẹn hò cứ phải sắp xếp. Đi ngang cơ quan bạn, đột nhiên muốn ngồi với bạn một lúc, dừng lại gọi điện, và 5 phút sau hai đứa đã tíu tít đủ chuyện, dưới cái lều bạt, bên thức uống chung hai đứa cùng yêu thích - cafe "nhiều cafe ít sữa", bên con đường LCT nhộn nhịp xe cộ. Những câu chuyện mình đã nói với nhau giữa nắng SG trưa nay rốt cuộc chẳng có gì quan trọng để nhớ, quan trọng là tụi mình đã có mặt với nhau, ngồi lại với nhau, giữa muôn vạn dòng người..., phải không nhỏ yêu?

2g, 15.11.13

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét