Thứ Năm, 20 tháng 2, 2014

"Thế giới này lạ lùng lắm"

Nói chuyện qua điện thoại với thi sĩ Nguyễn Đức Sơn tối 19.1:

"Này ranh con, thế giới này lạ lùng lắm. Lạ lùng lắm. Sau này Sơn núi có đặt một chân xuống huyệt rồi thì chân còn lại cũng phải trồi lên". (để "sống" với thế gian này).

Sơn núi nói câu đó bằng cái giọng thơ trẻ, say mê nhất của ông, khi một mình ăn mì giữa đêm trên đồi thông Phương Bối. Câu nói ấy như một mồi lửa len vào tim mình, nhen nhóm cho niềm háo hức khám phá cuộc sống nhiều lúc tắt ngúm...

Rồi ông già bỏ dỡ cuộc "sung sướng" của sự "ăn một mình không ai giành" để luận đàm về thời cuộc...Từ một góc núi, đôi mắt của ông vẫn không bỏ qua một cái ngáp vặt hay một cuộc sửa soạn trở mình nào....

Ông không chỉ là một người đầy  "tinh thần công dân" mà mình biết, ông là một ngọn lửa say mê ngút ngàn cõi ta bà này.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét