Thứ Năm, 18 tháng 9, 2014

Tầm ẩn giả bất ngộ

"Quà thơ" tháng 9


Tùng hạ vấn đồng tử,
Ngôn sư thái dược khứ.
Chỉ tại thử sơn trung,
Vân thâm bất tri xứ.

Giả Đảo

Có rất nhiều bản dịch nhưng có lẽ đây là bản mình thích nhất:

Tìm ẩn sĩ không gặp

Dưới cội tùng nghe trẻ
Rằng thầy hái thuốc xa
Chỉ trong vòng núi ấy
Mây thẫm khó tìm ra

(thivien.net)

Lam Điền sư huynh hỗn dịch:

Dưới tùng hỏi chú tiểu đồng
Thưa: thầy hả, ổng lòng vòng mới đây
Loanh quanh hái thuốc núi này
Nhưng mây mù mịt, bó tay, khỏi tìm.

Thứ Ba, 16 tháng 9, 2014

Umm...

...Nhân nhớ câu này của Nguyễn Bình Phương: Những tiếng chuông mở cửa vào im lặng
 (và cả hình ảnh người nhắc tuồng Boris rung chuông trong vở Đêm thiên nga)

Tình đi vắng
Lời không cất
Từng chiếc rễ u mê đâm vào lòng tiếng nấc
Từng cánh cửa hồn quen hóa lạ
những 10 năm, 20 năm hóa một sát na
                                          vừa biết đến

Người rung cho người một tiếng chuông
Ummm...
Những xích xiềng ảo tưởng tan thành nước


Sông chảy kìa,
                        Mùa thu!

13, 16.9

Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2014

Ôm cây đuổi khói


Cảm ơn anh đã gọi
những ngày phương Nam vắng nắng
tiếng cười anh hong ấm những ngón tay

1.9

Những ngày này tôi nhớ quá một cái cây
nép miết vào tường trong gió giật
Cô đơn nào có thật
Mà ôm...

2.9

Này em,
dài hay ngắn sớm - hôm
5 năm
một bếp tình ngún cháy
Ta kết được gì
khi hoa trái chết khô?

Thôi mắt em đừng cay
đừng cay
để còn đuổi khói...

3.9

P/S 1.9: Thật ra thì điện thoại bị...nóng máy đó mà ;))

P/S 2.9: Tôi đã viết cho "cái - cây - mình - ngang - qua, đứng - lặng " một bài thơ thiệt dài và...dở. Muốn ôm, cũng không thể ôm một cái cây nằm chậu bé nhỏ - tưởng có thể sống được bằng nước mắt của người. Rồi nhận ra thứ mình nhớ hơn là cơn gió đó - cơn gió mình đã mở tay ôm lấy cùng cây, nghe gió thổi bên trong - bên ngoài, thổi bay tất cả những tò mò ích kỷ ngu dại.. đã nép ở trong mình lâu quá lâu...

P/S 3.9. Phải chi mà có lửa, dập lửa dễ hơn :D