Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2009

26.11.09

Đàn ông hèn - đểu thiệt nhiều
Làm sao đọc hết câu Kiều không đau? ;p

Thứ Tư, 18 tháng 11, 2009

Đêm nằm nghe tóc rơi mềm

....Nghe tình tan chảy giữa thềm hoặc nghi

Tớ từng không nghĩ mình còn có thể viết, dù là đôi dòng, ở những "ngôi nhà" kiểu này – ngôi nhà dù có dùng bao nhiêu ổ khóa, tớ vẫn nhìn thấy mình, trên con đường đi ngược lại sự vắng mặt.

Mà tớ đã từng muốn tan biến biết bao…Thôi tin yêu, thôi hao mòn, thôi cả trống rỗng…

Có thể có một bông - hoa - không - bao -  giờ - buồn - chán không hở cậu?

Đêm qua chạm phải tóc mình trên gối, cứ ngỡ không phải của mình, thảng thốt hỏi mình biết gì về mình giữa thế gian rộng lớn và chật hẹp này, và hỏi cậu – có cuộc tình nào đủ dài rộng không, khi “sông 10 năm cũng hóa thành dâu bể”…

Có điều gì đó lẩn quẩn đến buồn, và may ra, sẽ cười sau chót.

Mà thôi, chúng mình hãy nhắc đến những mùi hương, những trang sách, sẽ mãi tôn vinh những khoảnh khắc một mình, những khoảnh khắc không nghĩ về những rộn ràng, không cả ý niệm về thanh thản, không lạc lõng, không mơ hồ - Những khoảnh khắc mình yêu mình…cậu nhỉ!

P/S: Entry này viết tặng Xanh lá – một hương nhài ở xa :)

Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2009

Hương vị của du hành, và tình yêu..


Một cô gái Trung Quốc làm một cuộc hành trình đơn độc qua Việt Nam, Campuchia, Hong Kong rồi Tây Tạng... Đi chỉ để nhìn thấy mình đang đi. Trong sắc màu của âm thanh, ánh sáng, mùi vị. Trong rực rỡ, xôn xao mà hoang vắng.

Nhưng thật ra, khung cảnh ở mỗi chốn dừng chân ngắn ngủi của cuộc đời này đều không quan trọng. Khi mỗi chuyến đi là một sự trở về với nội tâm, một sự nhận biết mình và con đường nối với thế giới. Tình cảm thế gian ở đâu cũng như nhau và nỗi cô đơn của con người thì ở đâu cũng vậy. Nên đi, cũng là để nhìn thấy mình trong tất cả và tất cả trong mình.

Du hành vì vậy cũng là bắt đầu cuộc phiêu lưu của tâm tưởng.

Chuyến du hành của riêng tác giả còn là một hành trình soi lại ký ức. Ký ức trĩu nặng một tình cảm sâu sắc và dở dang, với BỐ. Có những khoảnh khắc như một nhát dao chém, vết thương còn lại mãi. Khoảnh khắc chuyển đổi từ thân phận này sang thân phận khác khi chấm dứt một kiếp luân hồi. Khoảnh khắc rơi vào tình yêu và giây phút giã từ. Những khoảnh khắc ấy, từ trang sách, ta bắt gặp âm thanh của nội tâm vang vọng chân thành.

Đảo Tường Vy còn là một sự tìm kiếm chính mình trong tình yêu. "Tình cảm là bài học suốt đời của chúng ta", nên đây mới là chuyến du hành không có điểm dừng. Tình yêu dường như chỉ là ảo giác. Trong tình yêu, hoặc là an toàn, hoặc là tự do, không thể cùng một lúc nắm được cả hai, và "thứ mà chúng ta yêu vẫn chỉ là bản thân tình yêu". Có những tổn thương phải trả giá. Nhưng tình yêu mãi là một khát khao êm ả của con người, như nỗi khát khao của linh hồn cần một nơi cập bến. Tuy nhiên, linh hồn cứ mãi lang thang. Lang thang nên bất an thường trực. Tìm sự tĩnh tại thật dễ dàng mà cũng rất không.

Triết lý về tình yêu và cuộc sống đan xen nhuần nhị trong những ghi chép nhỏ. Cuốn sách vì vậy đẫm một hương vị quyến rũ. Quyến rũ như bản thân những cuộc du hành và tình yêu.

Đọc An Ni Bảo Bối, tìm thấy một tâm hồn Á Đông gần gũi, khác lạ với những nhà văn nữ đương đại cùng thế hệ cô. Không có những nổi loạn, không có cái tôi căng phồng. Nhẹ nhàng và đằm thắm. Tĩnh lặng và kiềm chế. Và vẫn sáng trong trong những nhiệt thành.

Có thể rồi bạn sẽ quên tất cả những gì tác giả viết, về một VN dịu dàng và trầm lắng qua cái nhìn của một cô gái nước ngoài, về những chốn dừng chân khác, về cuộc tình của cô. Nhưng hương vị đẫm sâu của một linh hồn đã đi vào trong bạn. Và ở lại cùng bạn, ủi an...

Ngôn từ, rốt cuộc cũng không cần mô tả cho một cốt truyện nào. Từ ngữ, cũng chỉ là một cuộc kiếm tìm. Bạn có thể mượn nó để vỗ về một nỗi đau hay phơi khô một cuộc tình. Rồi thời gian cũng xóa nhòa, bạn chỉ còn lại mình.

Sao gọi tên quyển sách này là Đảo Tường Vy? Có lẽ, trong nỗi cô đơn tinh sạch, tâm hồn con người như một hoang đảo nở hoa - những bông hoa thuần khiết. Sóng đời xô dạt vào, nặng mà nhẹ như không.

Tháng 4. 2006

P/S: Bài đã in trên Tuổi Trẻ nhật báo. Bài điểm cho Đảo Tường Vy là một trong (số ít, hic) những bài review mình yêu quý. Trích post lại cho những nụ hoa mới quen, cho cô bé Xanh lá và những "thiếu nữ buồn" chưa bao giờ thôi yêu...

This is it

Rating:
Category:Movies
Genre: Documentary
Yêu thương là sự thật cuối cùng

This is it tập hợp những gì tuyệt vời nhất trong âm nhạc của Michael Jackson. Hơn thế, bộ phim là một hình ảnh Michael Jackson không phải ai cũng từng được biết. Một Michael nói những lời của chính anh chứ không phải lời của người khác buộc cho mình. Chính vì vậy, This is it có thể làm bạn ứa nước mắt vì cảm phục, lẫn vì bạn - trong mối bòng bong của các tin tức truyền thông - có thể chưa bao giờ hiểu đúng Michael.

Chọn lọc những thước phim quay các buổi luyện tập của vua nhạc pop cho show diễn This is it, bộ phim của đạo diễn Kenny Ortega khiến khán giả như được có mặt ở khán đài của tổ hợp sân khấu O2 Arena (London, Anh) xem buổi diễn chính thức của Michael Jackson. Nhưng khán giả, may mắn hơn cả thế, vì không chỉ được nhìn thấy Michael trên sân khấu mà cả trong đời thật của anh - trong công việc, qua những hành xử của anh với êkip làm việc.

"Hãy dạo đoạn này chầm chậm như anh đang lê ra khỏi giường", "Ðừng, đừng đánh nốt đó", "Xin lỗi, tôi chưa quen với việc đeo máy trợ tai...", "đừng bắt tôi hát to hơn, tôi cần giữ giọng", "sao mọi người lại làm thế với tôi?", "Chúa cầu phúc cho các bạn"... - trao đổi với dàn nhạc, tổ ánh sáng, bộ phận âm thanh... Michael nói những lời ấy với tất cả sự dịu dàng và khiêm tốn, không có cái bóng của hào quang, của danh hiệu "ông vua" nào trong cách anh giao tiếp. Và thật buồn khi phải nói dường như có thể nhìn thấy, đằng sau tất cả sự cẩn trọng đầy ấm áp của anh, còn là cái bóng của những tổn thương, va đập mà anh từng chịu đựng...

Không chỉ hiểu âm nhạc của mình đến từng nốt, cầu toàn trong từng bước nhảy, chính sự nhẹ nhàng trong giọng nói, sự tử tế trong cử chỉ, thái độ của Michael khiến người xem cảm được trái tim tràn đầy tình yêu của anh với mọi người xung quanh, với những cộng sự mà anh xem như một gia đình và với chính khán giả.

Những thước phim 3D nào đã được quay cho ca khúc Thriller, những thông điệp ý nghĩa nào Michael đã lồng vào ca khúc Earthsong, những điệu nhảy sáng tạo nào cho Beat it, những nốt nhạc cần cao "không thể cao hơn" cho I just can’t stop loving you...Tất cả sẽ được hé mở đằng sau sự hoành tráng của show diễn - giấc mơ chưa thành sự thật của Michael. Nhưng một sự thật khác đã được nhìn thấy: một tinh thần làm việc đầy trách nhiệm và sáng tạo mà bất cứ người nghệ sĩ nào cũng nên học hỏi.

"...Tình yêu như sự thật cuối cùng của trái tim", Michael từng nói như thế về ước mơ và ngày mai. Nhưng người hâm mộ của anh, đợi đến khi anh qua đời, có thể mới tin từ tận cùng trái tim: Michael đã hết lòng cho thông điệp ấy đến thế nào. Và sự thật cuối cùng về anh không gì khác là lòng yêu thương - với âm nhạc, con người và hành tinh đang cần được cứu rỗi này.

(*) Tên tiếng Việt: Ðó là anh, công chiếu tại VN từ 6-11.

Thứ Năm, 5 tháng 11, 2009

Closer

Như ngày của tháng
Như từ của câu
Như ta của nhau
Làm sao tách biệt?

Mùa yêu bất tuyệt
Trong từng nói thưa…

:p

Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2009

Nếu có lời thơ đã viết...

...mà không muốn quên:

Hãy cho tôi hôn bằng đôi môi em
Để thấy tình còn thơm như môi thơ dịu ngọt

Hãy cho tôi khóc bằng mắt người hoạn nạn
Để gian nan phận người trọn đời không quên lãng

Hãy cho tôi nghe bằng đôi tai bất nhị
Thế sự bùng nhùng tâm vẫn nhất như

Hãy cho tôi yêu bằng trái tim Bát Nhã
Dù đớn đau không thù hận, oán than 

Tôi muốn ôm em bằng hai bàn tay ấm
Còn vạn kiếp luân hồi còn nối những thương yêu
Tôi muốn bước đi bằng đôi chân không bao giờ quỵ ngã!
Khi hào khí non sông còn thắm đỏ máu đào
Em đi cùng tôi chứ, thôi buồn những dối gian…

(Nụ hôn mùa biến động, 21.5.2008)

Giấc tuổi em

Chép lại cho ngày sinh nhật út:

Giấc mơ sẽ hồng như thiếu nữ mùa xuân
dẫu ngoài kia thu đang vàng đến độ
em mở tay ra để sao trời kịp nở
thành nụ cười hăm bốn tuổi trong veo

Em đừng trở mình cho giấc ngủ dài theo
gác lại nhịp đời xuống lên trong đục
hơi thở ấm như thủy triều kịp lúc
đón nguồn sông từ thăm thẳm non cao

Gửi lại mùa qua, chiếc lá mỏng bên rào
em giữ nhé tuổi làng quê dạo trước
rồi tỉnh thức để nghe đời xuôi ngược
đếm tuổi mình theo những bước xa quê

Em cứ ngủ ngon cho giấc mộng đi về
cho lời ru dài thêm mi mắt khép
để sớm mai tiếng gió về cũng đẹp
thổi ngập trời đón bước tuổi vừa sang

(Thơ Lam Điền sư huynh tặng em Lan Nhã, 1.11.2004)