Chủ Nhật, 19 tháng 1, 2014

Sông dài cá lội biệt tăm

Sông dài cá lội biệt tăm...

Hôm giữa tuần xem Sông dài của sân khấu Hoàng Thái Thanh (http://tuoitre.vn/Van-hoa-Giai-tri/590738/ngam-ngui-voi-song-dai-cua-nam-1959.html), khi Niễng của Quý Bình vừa hò câu đó thì mình rơi nước mắt. Nghẹn ngào. Rồi nước mắt cứ không ngừng chảy...

Sao mà dễ mủi lòng thế không biết, với "biệt tăm", "biệt tích", "biệt mù".... Cứ như từ muôn vạn kiếp, đã có bao người, bao thương nhớ  "biệt tăm" trong đời mình...

Mà có gì đâu chứ, một cuộc đùa biết dừng lại, cũng là một "biệt tăm" để mình đau nhói sao?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét