Đọc nhân một ngày không nói gì về Ukraine hay Nga:
* Linh hồn không dùng lời nói, nhưng bao quanh lời nói bằng khoảng trống, và đó là sự im lặng. Im lặng là một loại toàn thể. Nó có thể hấp thụ những mâu thuẫn, nghịch lý, và mâu thuẫn. Có lẽ vì vậy mà chúng ta không thích sự im lặng. Không có gì để tranh luận trong im lặng nội tâm đích thực, thế nhưng tâm trí thích tranh luận. Nó cho chúng ta một cái gì đó để làm. Bản ngã yêu thích thứ gì đó có thể đứng về phía mình. Tuy nhiên, sự im lặng thực sự bên trong không cho phép bạn đứng về phía nào. Đó là một lý do tại sao việc chiêm niệm rất giải thoát và thanh thản. Không có bên nào để chọn, chỉ có sự toàn vẹn để nghỉ ngơi - điều này giúp ta tự do để hành động nhân danh tình yêu.
The soul does not use words. It surrounds words with space, and that is silence. Silence is a kind of wholeness. It can absorb contraries, paradoxes, and contradictions. Maybe that is why we do not like silence. There is nothing to argue about in true inner silence, and the mind likes to argue. It gives us something to do. The ego loves something it can take sides on. Yet true interior silence does not allow you to take sides. That is one reason contemplation is so liberating and calming. There are no sides to take and only a wholeness to rest in—which frees us to act on behalf of love. (Richard Rohr, from “Silent Compassion”)
* Khi đánh mất sự tiếp xúc với tĩnh lặng nội tâm, bạn sẽ đánh mất sự tiếp xúc với chính mình. Khi đánh mất sự tiếp xúc với chính mình, bạn sẽ tự đánh mất mình trong thế giới hình tướng. Cảm nhận sâu thẳm về chính tự thân mình, về chính bản chất chân thật của bạn, không thể tách rời khỏi sự tĩnh lặng. Đây chính là cái “Tôi Là” sâu kín của bạn, vượt lên trên tên gọi và hình tướng.
When you lose touch with inner stillness, you lose touch with yourself. When you lose touch with yourself, you lose yourself in the world. Your innermost sense of self, of who you are, is inseparable from stillness. This is the “I Am” that is deeper than name and form. (Eckhart Tolle)
* Tính tâm linh không thể được học hỏi bằng cách chạy trốn khỏi thế gian; nhưng bạn phải học làm sao để vun trồng một sự cô tịch nội tâm ở bất cứ nơi nào và với bất cứ ai. Bạn phải học để nhìn sâu vào trong sự vật và khám phá ra Thiên Chúa ở đó.
Spirituality is not to be learned by flight from the world, or by running away from things, or by turning solitary and going apart from the world. Rather, we must learn an inner solitude wherever or with whomsoever we may be. We must learn to penetrate things and find God there. (Meister Eckhart)
* Đời sống của bạn phong phú, đầy đủ và trọn vẹn. Hoặc bạn nghĩ vậy, cho đến khi có ai đó xuất hiện và khiến bạn nhận ra những gì bạn đã bỏ lỡ suốt thời gian qua. Giống như một chiếc gương phản chiếu những gì thiếu vắng hơn là những gì đang hiện hữu, người ấy cho bạn thấy khoảng trống trong tâm hồn của bạn, khoảng trống mà bạn đã cố cưỡng lại không nhìn thấy. Người đó có thể là người yêu, người bạn hoặc là người thầy tâm linh. Đôi khi nó có thể là một đứa trẻ để chăm nom. Điều quan trọng là tìm thấy linh hồn sẽ làm cho linh hồn bạn trọn vẹn. Tất cả các tiên tri đều đưa ra một lời khuyên giống nhau: “Hãy tìm thấy người sẽ là chiếc gương soi của bạn!”.
Bountiful is your life, full and complete. Or so you think, until someone comes along and makes you realize what you have been missing all this time. Like a mirror that reflects what is absent rather than present, he shows you the void in your soul - the void you have resisted seeing. That person can be a lover, a friend, or a spiritual master. Sometimes it can be a child to look after. What matters is to find the soul that will complete yours. All the prophets have given the same advice: Find the one who will be your mirror! (Elif Shafak, from “The Forty Rules of Love”)
* Con người thường dễ nhìn thấy sai lầm của người khác hơn là sai lầm của mình. Tuy nhiên, trên con đường tự tri - tự tìm hiểu bản thân, anh ta biết rằng anh ta sở hữu tất cả những lỗi lầm nhìn thấy nơi người khác. Có rất nhiều điều anh ấy không nhìn thấy nơi bản thân mình, trong khi lại có thể nhìn thấy chúng nơi người khác. Cũng như thế, những người khác cũng dùng anh ta như chiếc gương để họ có thể nhìn thấy bản thân mình.
It is a common characteristic of human nature that a man sees the faults of others more easily than he sees his own. At the same time on the path of self-study he learns that he himself possesses all the faults that he finds in others. But there are many things that he does not see in himself, whereas in other people he begins to see them. Thus other members of the group serve him as mirrors in which he sees himself. (G.I.Gurdjieff)
----------
(*) anh Xuân Hà chuyển ngữ