Thứ Hai, 13 tháng 4, 2009

Entry được tặng khi còn...hồn nhiên


Ngoan nào khờ dại của ta
Bao nhiêu hờn giận chỉ là gió thôi
Đến rồi đi nhé gió ơi
Để cho cỏ lặng trên đồi yêu thương

(Nằm yên nghĩ chuyện vô thường
Hồn nhiên là một... con đường chông gai!
Em hồn nhiên, em ban mai
Rồi em cứ định vậy hoài sao em?! )

K.A.

P/S: Đã qua rồi hồn nhiên, và lâu rồi cũng chẳng hờn giận gì ai cả, đã bắt đầu bình lặng trước những đến - đi...

6 nhận xét:

  1. Em hồn nhiên, anh hồn nhiên
    Ta hồn nhiên quá, nên điên cuộc tình

    (học theo "Em vô tư, anh vô tư/ Ta vô tư quá làm hư cuộc tình" của ông Đoàn Thạch Biền)

    Trả lờiXóa
  2. Hư kệ ổng, điên kệ ảnh, ừa gì Neco?

    Trả lờiXóa
  3. Nâu hồn nhiên, nâu ban mai
    Rồi Nâu có định tán trai hoài không Nâu :))

    Trả lờiXóa
  4. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

    Trả lờiXóa