Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

Nhà vắng

Lúc nào về đây cũng cảm được một chút...an tĩnh, vì nhà vắng, dễ ngồi xuống buông thư hơn, chỉ có những ai đó mình không biết là ai ghé vào, uống một ly trà với mình, rồi đi, không cần tương tác...

Cái đáng yêu nhất của blog (với mình) là vậy: Vắng, bớt vắng sẽ bớt yêu...

Cái dở nhất của blog này là không xếp chế độ riêng tư khác nhau cho mỗi entry được.

Google + hỗ trợ việc set privacy tốt hơn, nhưng cũng không được...vắng, hi.

Khách bộ hành nào ghé lại thấy không có trà nước, thi thoảng vào đây nghe nhạc với mình :)

Nhân một ngày trời đẹp và dịu, "mời mọc" vậy cũng là để chăm save vài thứ linh tinh trên G+, để không quên "tiếng  người".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét