Lạy Phật giữa chiều, hôn Huế vắng
Nguyện giấc đời tan - hợp vô ưu
Nguyện giấc đời tan - hợp vô ưu
(12.2010)
Những ngày này năm ngoái đang ở Huế, một cuộc đi/ về đột ngột.
Trong một xúc cảm không tự neo giữ được ở trạng thái nào.
Vẫn còn nhớ cái hoang mang vô định của một buổi chiều nơi ấy, cái
ước mong "khẩn thiết" về thăm Từ Hiếu, ngồi yên ở Từ Hiếu. Nhưng chiều đã tàn
rất nhanh. Chỉ kịp đến chùa Từ Đàm. Vào chánh điện vắng, lạy Phật và hôn lên nền
đất lạnh nơi ấy.
Một chút năng lượng bình an đã đi vào mình rất nhẹ từ cuộc tiếp
xúc lắng dịu ấy, với đất hiền tổ tiên.
Nhưng cái lạnh vắng nớ, còn rõ sau một năm trôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét