Gửi o Bé
Phượng vẫn hồng một góc trời mưa lại
Ai ngang cây nghe Huế thắm trong hồn
Đất trời thân quen có mình là... lạ
Như Buổi chiều đi lạc giữa Ban mai
24-6, 60A
P/S: Em chợt nghĩ mấy câu ni trong buổi chiều đứng nhìn cây phượng từ tầng 5, bỗng dưng buồn buồn, hoa đang Hạ mà cứ ngỡ như mùa hoa sót lại, hay là vì nó đã rực rỡ từ quá sớm chị nhỉ?
Từ độ nhận cái tin nhắn ấy, cứ ngắm màu hoa nớ là em nghĩ đến chị, cả Huế của chị. Nghĩ cũng ngộ, như cái nỗi hoài nhớ của chị buổi sáng hôm nào đã được cột luôn vào cây phượng vậy.
Âu cũng là một kiểu nhân duyên. Nên một trong những hạnh phúc nhỏ nhoi phù phiếm bình yên của em cũng từ nớ: nhìn mây chiều thắm lên cùng phượng vĩ.
Có ai thì thầm, không phải với mây chiều, không phải với phượng vĩ: Hồng phai chậm nhé, chiều hoa....
O Bé nhắn chị: O Bé vui!
Trả lờiXóa(nên dù ko thấy mặt nhưng vẫn biết O Bé cười tươi sáng nay. Cái này em SC nói thêm sau khi nghe điện thoại ủy thác cmt, hehe)
tks em Cúc :)
Trả lờiXóaO Bé: em mới sửa title đó o, ẩn dụ tùm lum đó o ;))
còn mes của o á, nó thật sự đáng nhớ vì chắc có mỗi o có cảm xúc đó khi đi ngang "lầu xanh" :)