Cô đơn chính là độc lập! Tôi đã từng ao ước và đạt được điều này trong bao năm ròng. Nó lạnh lẽo, đúng thế, nhưng cũng trầm lặng, trầm lặng tuyệt vời và mênh mông như bầu không gian yên ắng, giá lạnh, nơi các tinh tú chuyển dịch. (Hermann Hesse)
Hermann Hesse là một trong những tác giả mình yêu thích nhất. Càng đọc càng thích ông. Đọc câu trên của ông trong Sói đồng hoang (bản dịch mới của Nhã Nam có nhan đề là Sói thảo nguyên) rất thấm, dù mình không đồng ý lắm chữ "lạnh lẽo".
Cũng vì sự "trầm lặng tuyệt vời", mình đã tạm thời khóa FB, hy vọng khóa được lâu, dù bình thường mình cũng ít khi update hay chia sẻ điều gì trên Face. Nguồn thông tin trên FB thật sự cần thiết cho công việc của mình, nhưng vì đó là một nguồn thông tin quá khổng lồ, dù mình có "lọc" thì vẫn bị chi phối về thời gian lẫn tâm trí. Mình thử dứt ra, để tập trung cho những việc có chủ đích hơn, thay vì theo thói quen, "nỗi sợ lạc hậu" với nguồn tin, và cả nỗi áy náy khi không quan tâm đến một status hay hình ảnh nào đấy bạn bè vừa chia sẻ, mình lại dành một khoảng thời gian đi dạo giữa biển thông tin, giữa biển tâm tư của bao người, và trong lúc ấy, nhiều khi tâm mình cứ bị lôi đi...
Không có "kẻ" nhiều chuyện khủng khiếp do bạn Mark Zuckerberg tạo ra ấy, đời sống những ngày qua an tĩnh hơn nhiều. Có phải áy náy với ai không, nếu mình không cập nhật được tình hình vui buồn sướng khổ nơi đến nơi đi của anh - chị - bạn? Có lẽ không, chúng ta vẫn sẽ có nhiều cách để quan tâm đến nhau mà không cần FB, phải không?
Như hôm kia lúc ở Vientiane, trong khi ngồi chờ xe đi Vangvieng, thay vì mở điện thoại ra đã thấy hàng chục notifications từ FB nhắc xem, mình viết được bốn lá thư (tình) cho những người bạn thiết. Lòng cứ ấm áp dần lên theo những chữ gõ cho riêng nhau đọc...
Yên ắng trong tâm hồn thật sự là niềm hạnh phúc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét