Thứ Bảy, 3 tháng 4, 2021

“Mẹ em ở dưới Bình Dương mau về”


Ảnh: Lii Nguyen

Mùa hạ 2017. Đêm ngủ ở Bình Phước, tôi đi ngủ với dòng chữ ấy trong đầu, dòng chữ mà H. - một cô bé 8 tuổi ở Phú Vinh (Phú Riềng, Bình Phước) viết trên chiếc lá ghi điều ước của mình.
“Ước mơ của em là…”. Là thế thôi, “mẹ em ở dưới Bình Dương mau về”…

Còn bao nhiêu ước mơ thật thà giản dị như thế - có Cha, có Mẹ, được gần gũi với mẹ cha. Nhưng cái nghèo làm nên bao nhiêu là ngăn cách…Những gia cảnh khó khăn mà chúng tôi ghé thăm, phần lớn đều hẫng hụt hơi ấm. Những gia đình nhỏ sau này của các em, liệu sẽ khác hơn? Hay rồi những nhọc nhằn mưu sinh cũng lấy hết thời gian để…sống?

Lá ước của H. làm tôi lại nhớ ánh mắt của D. - cậu bé lớp một trầm lặng khác thường ở Tiên Phước, Quảng Nam. Cha biền biệt, còn Mẹ đi giúp việc cho người trên phố cách mấy mươi cây số, mỗi tháng về thăm em một đôi lần. Tôi lại hình dung nỗi sợ hãi của chị gái D. - cô bé lớp 8 những đêm tối trời đi cài then chốt cửa một mình.

Tôi nhớ, cái nép mình với nụ cười tròn thắm trên mắt môi của P. (Hòa Lạc, An Giang) trong một vòng ôm có lẽ lâu rồi em mới nhận được...Nhớ câu trả lời của cậu bé Giao Thạnh (Thạnh Phú, Bến Tre): "Ba con đi ghe trấu chưa về”…Thật ra đó là cuộc đi vô tận, người ba thứ hai đó của em có thể đã đậu lại ở một chái nhà nheo nhóc khác.

Và nhớ, những giọt nước mắt của người mẹ Dang Kang (Krông Bông, Đắk Lắk) cái đêm chị cùng tôi lên một chuyến xe về Sài Gòn. Tôi "về", nhưng với chị là "đi", đi vội vội vàng vàng, “xuống Sài Gòn” rửa chén cho một quán ăn ở Q.Bình Thạnh, để lại hai con nhỏ mà chị nhớ điếng người, ôm và khóc cả buổi tối trước khi lên xe…

Nhìn và xem lại những bức ảnh các Kira bé, các em nhận học bổng lớn lên nhờ bàn tay của ngoại, của dì…, thấy những ánh mắt đầy nghị lực mà vẫn thẫm màu chiều. Ước gì tất cả những người lớn chúng ta có thể vẽ lên đó thật nhiều màu nắng, không chỉ bằng một món quà nhỏ, một chút hỏi han…

Và uớc gì đất xanh hơn trên những triền đồi, để người ta bớt bỏ làng bỏ đất mà đi. Ước gì những căn nhà dù vá chằng vá đụp vẫn ấm hơi người lớn - những người lớn biết xây tổ ấm...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét