Thứ Hai, 8 tháng 3, 2021

"Chùa xưa" ở đâu...




"Hãy là Mai như những Sớm Mai, những bông hoa ngày tết...".

Chị N. tặng bộ lịch thật yêu in tranh và bút tích của Trịnh Công Sơn, đêm nay treo lên, bỗng muốn nghe Trịnh.

"Tôi mời em về/ Đêm gội mưa trong/ Em ngồi bốn bề/ Thơm ngát hương trầm" (Đóa hoa vô thường)...Bao năm rồi, những câu đó luôn dẫn tôi trở về một đêm ở Triệu Phong, Quảng Trị, nơi tôi được sống đúng trong khung cảnh của ca từ đó, dưới mái chùa làng.

Tôi chỉ nghỉ lại chùa tròn một đêm, nhưng ngôi chùa xanh mướt cỏ cây, hương của mưa đêm hòa hương cây, hương trầm thơm ngát ....nuôi dưỡng tôi rất nhiều đêm dài sau đó, như chút hương đêm kỳ diệu đó, tấc lòng được mái chùa gội rửa hôm đó đã cùng kết thành một khối - bình - an trong tâm.

Bước đường rong ruổi chỉ mới có hai đêm tá túc tại chùa, mà đêm - dưới - mái - chùa nào cũng trở thành một ký ức đẹp vô ngần. Ngoài ngôi chùa ở Quảng Trị là một ngôi chùa ở Liên Chiểu, Đà Nẵng, đêm được anh Thư Cưu xin một sư cô cho bạn yêu Minh Phúc cùng tôi nghỉ lại. Nghe đại hồng chung, nghe chú Đại Bi lúc trời chưa hửng sáng, thức dậy ngồi bán già, lòng hân hoan lạ. Tự hỏi mình: Này nhỏ ơi, phải chăng có tiền kiếp nào ta từng là chú tiểu trong veo kia, mà nay đọa thành tên du tử chưa biết tìm lối "trở về" mái chùa xưa?

"Chùa xưa" ở đâu trên đường dài này? Thì ở ngay đây, bây giờ nếu ta thật sự muốn: ngưng khuấy mọi ý niệm, lắng nghe hơi thở, gửi một chút "mưa trong" cho cánh sen nhỏ trong lòng hé nụ, nâu hen...

2.2019


2 nhận xét:

  1. Trả lời
    1. Dạ cảm ơn anh.
      Em cỏ nâu ngạc nhiên quá vì có người lạc bước vào đây :).

      Xóa